22 - 5 - 2021
Cuối cùng cũng hết thi học kì rồi, người nó nhẹ nhõm gì đâu. Đã tự nhủ thi xong sẽ lên kế hoạch học ngoại ngữ như đã định mà xui xẻo sao người lại đổ mệt

Thế nên đành phải để tuần sau bắt đầu lại, khổ sở thật chứ. Mấy ngày nay chỉ toàn ngồi xem điểm thi với nằm ườn cả người ra đấy thôi. Rảnh quá nên phải lại ngoi lên viết vài thứ linh tinh để đỡ chán.
Trước tiên là bản thân cực kì hài lòng với kết quả của học kì này luôn, ít nhất cũng chứng minh cho anh người yêu thấy là chuyện yêu đương sẽ không ảnh hưởng tới việc học của mình mà còn có chút tích cực đối với mình

Còn về phải yêu xa mấy tháng này mới đầu thấy cũng hãi ghê lắm, giờ thì cũng đỡ rồi vì cứ bận bịu thì thời gian cũng mau trôi thôi. Mới đó mà một tháng không gặp anh rồi, cũng còn mấy ngày là đủ 3 tháng quen nhau mừng dễ sợ :< Tại vì có cái kiểu như là "lời nguyền" 3 tháng ấy, kiểu đó là cái khoảng thời gian mà mấy cặp thường thấy chán nhau rồi dễ dẫn đến chia tay lắm. Chỉ việc nhìn bạn bè là đủ hiểu, yêu nhau mấy tuần đầu vui lắm, nhiều chuyện để nói, nhiều thứ để làm vì khi đó chưa biết về nhau bao nhiêu nên thấy hứng thú lắm. Dần qua 1 tháng. 2 tháng thì bắt đầu trở thành một thói quen gì đấy. Rồi sang tháng thứ 3 thì bắt đầu dễ thấy chán vì không còn chủ đề, cảm giác vui vẻ như ban đầu, một bên chán ít nói đi thì giữ làm sao cũng chẳng được nữa. Nói chứ chính bản thân cũng trải qua cảm giác đó rồi. Không phải là phân biệt nam nữ đâu nhưng mà thường con trai hay dùng hết tình cảm, công sức cho lúc đầu, khi chính thức quen nhau rồi con gái mới dần tích lũy tình cảm với người ta để lụy hồi nào không hay. Đến ngày nào đó thì con trai nó thấy quen dần thì không còn ưu tiên chuyện tình cảm nữa, sẽ bơ tin nhắn rồi đi chơi game, chơi với bạn bè gì đấy. Thật sự lúc yêu người yêu cũ thấm thía cảm giác đấy luôn, đúng hệt tiến trình của 3 tháng. Nhớ lại lúc đấy bản thân mới yêu lần đầu mà, lụy biết bao nhiêu

Sau cùng khi thương người ta quá rồi thì người ta không coi mình là ưu tiên hàng đầu nữa, có cũng được không có cũng chẳng sao, mình tự nhận thấy không còn như trước nữa thì phải tự nói lời chia tay trước.
Rồi tới giờ gặp được người mới, lại thấy khác biệt lúc trước nhiều lắm, vốn cũng không nghĩ sẽ gặp được kiểu con trai như thế này. Dù giờ việc đem ra so sánh giữa người cũ và người mới nghe khá khó chịu nhưng mà dù sao cũng nhờ trải qua rồi mới biết người hiện tại tốt lắm, biết để mà trân trọng người ta. Khi trước ấy, lúc nghỉ Tết 10 ngày, mình với nyc có thể tính là yêu xa vì phải về quê ở xa, nhìn lại cái lúc đó với việc yêu xa bây giờ đúng là quá khác nhau đi. Lúc trước với nyc là kiểu cứ ngượng ngượng sao ấy, cả hai đều thế, có một lần duy nhất call video nói chuyện gì đó mới cảm giác xa cách với ngượng ngùng thật sự. Còn giờ thì yêu xa với anh ny giờ nên anh thường xuyên gọi video lắm, nếu rảnh được thì gọi nói chuyện liền, mà cảm giác thoải mái thật, nhiều lúc im lặng nhìn nhau thôi cũng chẳng thấy khó chịu gì. Tự nhiên giờ mới nhận ra thương đúng người ấy, họ tự động cho mình được cảm giác yên ổn ấy với thoải mái hơn.
Mà có một cái vui lắm là không biết trời độ hay như thế nào mà có nhiều sự trùng hợp một cái đầy vi diệu. Nói chứ nhiều lúc cảm thấy buồn lòng vì cái gì đó của người yêu, không phải là kiểu nghi ngờ mà là chắc suy nghĩ hơi nhiều. Kiểu dạo trước anh ấy không nhắn tin với gọi điện như thói quen bình thường nữa, như lặn đâu mất tăm, nguyên cả ngày trời luôn. Thề nếu mà trong quá khứ thì chắc chắn mình sẽ nghĩ kiểu yêu được chút rồi không quan tâm nữa, làm cái khác gì đấy rồi quên mình, chán mình rồi hay gì xong tưởng tượng 7749 sự tan vỡ

Còn giờ thì biết thừa cái tính của ông này rồi, chắc là có chuyện gì mới không như bình thường, mà vì chưa nghĩ ra lí do hợp lí nên bồn chồn dữ lắm, Và cuối cùng là lúc ngủ dậy, thấy mấy chục cái tin nhắn của ổng giải thích lí do do bị bắt đi học không được cầm điện thoại, bố mẹ ở nhà nên đâu được nhắn tin gọi điện, rồi sau đó là xin lỗi ti tỉ thứ, xong còn kể đủ thứ thứ qua nữa. Kiểu vừa buồn chưa bao nhiêu là ổng làm mình vui lại liền một cách đầy kịp thời

) Rồi có vài lúc thấy không biết sao ngyeu ít nhắn lại hẳn, chắc bận bịu lắm, rồi lại tự buồn nữa (nhiều lúc chả hiểu tui lắm, đa cảm xúc dễ sợ

) xong tự nhiên nghe tiếng gọi mess, hí hửng bắt máy liền ý vì lâu lắm mới nghe giọng thấy mặt ổng

Nhưng mà xui sao ngay đấy lại bị gọi xuống bận làm, nói được 5' phải tạm biệt, cái mặt ổng kiểu không muốn tắt máy luôn, nhìn đúng là thương vì dễ gì có cơ hội gọi điện đâu, thấy mình thiệt là tội lỗi

Thôi nhưng dù sao may mắn là lúc vừa buồn lát lại bị ổng dẹp hết thế kia thì thôi buồn gì nổi nữa.
Chuyện vui nhất hôm nay là ngyeu kể mỗi lần học online điểm danh tới tên mình là ông anh hai của ông ấy lại bảo "Vợ m kìa" Awwww chời ơi nghe chịu nổi không, cảm giác được người thân bên kia biết tới mình nó vui lắm, anh ngy còn kể có lần anh hai nói thế ngay giữa đường mới sợ, rồi lâu lâu cũng hay hỏi tình hình của hai đứa ấy kiểu :"Dạo này hai bây sao rồi?" Nghe ấm lòng sợ luôn

Mà dạo này người yêu bận bịu lắm do phải học thêm với đang làm nhà thì phải, hiếu tử như thế kiểu nào cũng phải tham gia cho coi, nên chắc anh mệt lắm :< Nên là mỗi lần rảnh tuooii nhắn cả đống tin nhắn, icon bay nhảy các thứ cho sinh động

để nếu ngyêu đọc được thì thấy vui. Chứ yêu nhau đâu thể để con trai chủ động nhắn hoài được. Nhiều lúc cũng thấy khó chịu cho những suy nghĩ kiểu chuyện con trai phải nhắn nhiều, rồi chủ động nhắn trước hoài là đương nhiên. Thật chứ mình nghĩ cả hai phải như nhau mới được ấy. Biết là giờ người yêu bận nhiều mệt lắm nên nếu mở điện thoại ra mà thấy lúc nào cũng có người chờ với nhắn tin trước, kể nhiều chuyện các thứ cũng vuii. Vì mình nhiều lúc mệt mà mở ra thấy tin nhắn nhiều từ ai kia là ấm lòng lắm. Chứ cả hai mà im lặng luôn thấy nhạt nhẽo sợ. Nên là anh ưi bận với mệt sao cũng có em dỗ cho vui nhá, thương lắm
